Thang máy là một phương tiện càng ngày càng trở nên phổ biến, đã là phương tiện thì chúng ta luôn khai thác theo hướng càng tiện – càng tốt. Tuy nhiên, đây lại là một phương tiện công cộng, rất hiếm người tự hữu riêng một cái thang máy để một mình sử dụng cả. Còn nói về công cộng, chúng ta thường đề cập đến văn hóa xem phim, văn hóa xếp hàng, văn hóa đi máy bay… Một điều tuy nhỏ nhưng rất quan trọng lại ít khi được mọi người nhắc đến, đó là văn hóa thang máy.
Sự tiện lợi và nhanh chóng của thang máy ta không bàn đến, điều muốn nói ở đây là ý thức sử dụng thang máy của người Việt Nam. Hầu hết mọi người đều nhận thức được rằng, đi thang máy sẽ nhanh hơn và tiết kiệm thời gian hơn rất nhiều so với thang bộ.
Tuy đầm công sở, quần tây, áo sơ mi, những bộ trang phục lịch sự, nhưng văn hóa sử dụng thang máy lại không có. Họ ý thức được rằng đi thang máy sẽ nhanh hơn cầu thang bộ nên nhiều khi họ tự phụ thuộc vào nó, sẽ là ngủ nướng thêm vài phút ở nhà, là cà kê quán xá thêm vài phút để khi đến công sở họ đứng đợi thang máy với tâm trạng bồn chồn và chỉ chực đợi cửa thang máy mở ra và xông vào như thế không nhanh thì thang máy sẽ đóng mất.
Cái cửa thang máy nó rất nhỏ, mà người ra, người vào cùng một lúc, tất cả trở lên lộn xộn.
Tần suất sử dụng thang máy ngày càng tăng, có thể ngày nào cũng phải vài lần đi lên đi xuống bằng thang máy, nhưng thời gian mỗi lần sử dụng chỉ tốn một vài phút. Một thói xấu đó là nghe điện thoại, nói chuyện to tiếng trong thang máy mà lại không để ý đến những người xung quanh, vẫn biết bên trong thang máy sóng điện thoại yếu, nhưng liệu có nhất thiết phải gào lên qua điện thoại?
Tuy nhiên giữ trật tự là tốt, nhưng không có nghĩa là im lặng và căng thẳng. Rất nhiều người cứ hay nhìn chằm chằm vào quần áo đồ đạc của người khác, hoặc là nhìn với vẻ canh chừng, có cảm giác như đi trên những chuyến xe bus lúc nào cũng chật cứng người, Có đôi lúc chỉ đứng bằng một bàn chân. Do đó họ phải luôn cảnh giác với những tệ nạn móc túi, chôm đồ. Với cách cư xử như vậy vô hình chung làm cho không gian bên trong thang máy rất u ám, ngoài ra còn làm cho người khác khó chịu. Văn hóa thang máy chỉ tạo ra khi có mọi người ý thức được mình đang ở chỗ công cộng chịu “xuống nhạc” cho những câu truyện còn đang dang dở, mỉm cười thoải mái khi tình cờ gặp nhau trong thang máy.
Vẫn biết rằng thang máy được tạo ra để phục vụ đời sống con người. Đưa đời sống con người ngày càng trở nên hiện đại hơn, văn minh hơn. Nhưng cái gọi là văn hóa thang máy được hình thành từ cái văn mình đang ngày càng đi lên ấy sao mà mờ nhạt, đáng lên án đến thế. Vẫn còn những con ngườii vô ý, không quan tâm đến những người xung quanh, chỉ làm theo thói quen như khạc nhổ, ngoáy tai, ngoáy mũi…, điều này rất mất vệ sinh khiến cho những người xung quanh rất khó chịu.
Còn có những người biến thang máy như một không gian riêng để thể hiện tích ích kỷ của bản thân mình, họ coi thang máy là một chốn không gian lý tưởng cho yêu đương. Hay đơn giản coi những nút bấm chờ, bấm thang lên xuống như một thứ trò chơi trẻ con nên có những hành động gây lãng phí điện vận hành và lãng phí thời gian của người khác.
Không gian trong thang máy rất hẹp nhưng ở đó nét văn hóa của con người văn minh hay không ta có thể nhìn thấy ở đó.
Dùng thang máy không còn là chuyện ý thức, nó đã đẩy tới văn hóa, đất nước đang tiếp cận với sự giao thoa của các nền văn minh, công nghệ hiện đại càng ngày càng phát triển, con người tiết kiệm thời gian và công sức. Sẽ còn rất nhiều vấn đề cần bàn đến về văn hóa thang máy. Và cái văn hóa này sẽ trở nên đẹp hơn nếu như mỗi người tự thay đổi thói quen và suy nghĩ của mình, cư xử lịch sự, tinh tế, thì thang máy sẽ phát huy hết chức năng của nó, đồng thời tạo ra một nét văn hóa đẹp trong môi trường làm việc cũng như sinh hoạt.